vì vợ là vợ anh chương 86

Nhưng thời gian này lịch cảnh diễn dường như muốn vi phạm hợp đồng. Hắn không ngừng trêu chọc cô. Còn muốn cô sinh con cho hắn. Thi hạ là vợ của anh. Chỉ có thể là chị dâu của chú Chapter 86. 30/10/2020 Chapter 85. 17/12/2020 Chapter 84. 17/12/2020 Chapter 83. 17/12/2020 Chapter 82. Sinh năm 1955 tại Quảng Nam, anh tốt nghiệp ngành sư phạm, từng đi thanh niên xung phong, dạy học, làm công tác Đoàn. Từ 1986 đến nay, anh là phóng viên báo Sài Gòn Giải Phóng. Là Khói Hay Là Sương - Chương 39 (P1) [Đang ra] - Nguyễn Dương. Xe Bus Ma - Chương 31 [Đang ra] - Huy Phong. 43 Likes, 1 Comments - Danny Huynh (@dannyhuynh_dchacrylics) on Instagram: "Một câu nói rất hay "nếu con mình là số một thì vợ sẽ là số không" vì đối với anh vợ và con là trên…" Top 10 Em Là Niềm Kiêu Hãnh Của Anh Tập 1 Mới Nhất 2022 - EDUBOSTON Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Phụ(Trọn Bộ). Audio Dã Quỳ. 12 videos3,177 views. 1:56:14. Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Phụ Chương 1 - 10 !! Audio Truyện Dã Quỳ. Read Chương 2: Cái gọi là tình nhân from the story [EDIT Chương 14: Thuê vợ làm việc với mức lương khủng. 1687 chữ Giá chương: 500 xu. Mua chương này. Chương trước Geld Für Essen Pro Monat Single. Ba choáng, gặng hỏi tụi nhỏ mà chúng cứ một mực lắc đầu. Hến bảo hứa với mẹ Hà rồi, nói ra sợ mẹ không yêu nữa. Nhiều lúc bực ba mẹ con nhà này ghê gớm, bí bí mật mật thì thà thì thụt phát già đành giở chiêu cũ, lôi ra em gấu bông ở gầm ghế, bảo đó, chị Hiến chị Sò kể cho em gấu bông nghe đi, em tò mò quá à, kể cho em thì chẳng sao xong ba Hậu cũng nghe thấy ý.”Chị Hiến thắc mắc, ba bảo ba không nghe, ba giả bộ bịt tai. Em Sò tưởng thật liền ngây thơ mắc Mây cô Thắm cầm dao dí vào bọn chị nha, eo ui sợ lắm ý.”Hến kiểu cảm xúc dâng trào nên cũng làm một bảo mẹ Hà nha, bà bảo mày muốn sống thì mày đứng yên đấy. Mày giết cháu trai tao, giờ tao có nên giết con mày đền mạng không? Ui ui bà giữ chị nha, móng tay bà cào da chị ý, đau đau xót xót kinh khủng khiếp á. Xong bà bảo mẹ Hà phải đập đầu xuống đất tạ tội thì bà mới tha cho tụi chị, mắt bà Mây long sòng sọc nha, bà đích thị là một con yêu quái đó, hôm nào gặp Tôn Ngộ Không chị sẽ bảo chú ấy đến hàng phục bà.”-“Cả bác Thơm nữa, bác Thơm cũng là hồ ly thành tinh chị Hến ạ, phải hàng phục cả bác ấy luôn.”-“Xong chị xin mẹ Hà, xin mẹ đừng bao giờ bắt chị về bà nữa. Mẹ chị đồng ý rồi, nhưng mẹ bảo đừng nói cho ai biết, bởi vì bà là mẹ của ba Hậu, người ta biết bà xấu tính thì người ta chê cười ba Hậu, thương ba Hậu thì không được kể chuyện lung tung.”-“Đúng rồi, bép xép là mẹ Hà chẳng yêu nữa đâu, chẳng cho rúc nữa ý, sợ lém.”Hai đứa bi ba bi bô, sống mũi ba cay xè, ba vòng tay qua kéo các em vào lòng, tụi nhỏ thấy ba không bịt tai nữa thì ngay lập tức sụyt sụyt nhau, ra đều im lặng không lộ mất bí mật ý. Ba bồng các em ngồi ra ghế sau, ba ở giữa, Hến Sò hai đứa mỗi đứa nằm một bên đùi ba, ríu rít hỏi Hà đâu rồi ba Hậu?”-“Mę Hà bận công việc, mấy hôm nữa mẹ về.”-“Mấy hôm là những mấy hôm cơ ạ? Sò nhớ mẹ Hà lắm.”-“Hến cũng thế, hay ba đèo tụi con đến trường chơi với mẹ Hà đi, chơi một chút chút xíu xíu thôi á.”Chị Hến mè nheo, ba bảo không được, mẹ nhiều việc lắm, Hến Sò tới mẹ đâu có tập trung được đâu. Hến bĩu môi xị mặt, Sò thì hơi rơm rớm, cái cô này cô ấy quấn mẹ xót xa thơm lên trán em Sò với vết xước ở tay chị Hến, vừa nịnh ngọt vừa xoa xoa lưng cho các nàng, hai cục bÔng nhỏ nũng nịu chán thì lăn quay ra ngủ, ba sau đó lại quay đầu xe đưa con về gửi cho dì, đoạn tức tốc phóng tới nhà mẹ Mây cũng vừa ở viện về xong, chẳng hiểu thằng Hậu ăn phải cái bả gì mà nó điên tới như vậy. Cổng gỗ ông Hải mới đóng bị nó đâm nát cả luôn, vừa xuống xe đã giận dữ tra khảo khóc, mồm năm miệng mười giải thích rằng mẹ trêu chút mà, mẹ chỉ doạ thôi, ai ngờ con vợ mày ngu tới vậy. Mẹ thề độc có trời cao chứng giám, mẹ chưa bao giờ nghĩ đến việc làm tổn hại đến Hiến nói thế mà nghe được à? Chỉ là những đứa trẻ nhỏ xíu, sao…sao mẹ có thể cầm dao dí vào mặt chúng như vậy? Tụi nó là con gái con, là máu mủ ruột rà của con, vụ bé Cún mẹ vẫn chưa chừa hay sao? Rốt cuộc máu mẹ lạnh tới mức nào hả me?”-“Thế thằng cháu của mẹ thì sao? Còn chưa kịp ra đời, mẹ thương anh, con của anh nên mẹ mới đau, anh hiểu không? Mẹ là bất đắc dĩ thôi mà, chứ anh cứ thử đi cả thế gian này xem có người đàn bà nào hiền lương thục đức như mẹ không?”Bà Mây bù lu bù loa, anh Hậu sực nhớ tới lời chị Hà nói lúc cãi nhau, liền xông thẳng vào phòng tìm chị Thơm. Đập vào mắt anh là cảnh chị đang nghịch phone 7 của có hai điện thoại, một cái công nghệ cao bác Đăng tặng nhưng ba ghét dùng, ba chỉ thích con cục gạch lâu năm thôi. Chị Thơm rảnh chó quá nên toàn lén lấy chụp ảnh tự sướng khoe hàng. Lần này ba đi chơi, chẳng biết quên hay cố ý để lại cho con gái sài từng bảo, là chị Thơm lấy máy ba nhắn cho vợ. Anh Hậu ngay lập tức giật điện thoại, trong mục tin gửi đi thì không có, nhưng ở mục thư rác thì vẫn còn. Đến xoá mẩu tin cũng không xong còn bày đặt hại người, phát tởm với cái bà này anh mất con, hại mẹ bé khốn đốn nguy kịch, sau đó thì đổ ngay sang cho vợ anh. Người đó, không ai khác, chính là chị gái trai lửa giận phừng phừng, cậu doạ chị không khai cậu sẽ gọi công an tới giải quUết, chị chuẩn bị áo quần vào tù đi. Chị gái sợ tái xanh tái ngắt, khóc lóc nức nở, khụy xuống ôm chân cậu mong được tha mà… chị sợ ăn cơm tù lắm…chị khai…chị khai là được chứ gì…là chị trót dại…chị hèn, chị không dám nhận, chị sợ bị ba đuổi ra khỏi nhà…thực ra chị chỉ định cho nó té tổng thôi, ai ngờ cơ sự lại ra nông nỗi đó.”-“Ai ngờ? Chị nói dễ nghe nhỉ? Chỉ đơn giản hai từ “ai ngờ” của chị mà một đứa nhỏ phải bỏ mạng, hai người lớn nằm viện, một người ngộ độc mửa lên mửa xuống, một người thì không biết sống chết như nào? Chị già đau già đớn rồi mà sao chị dại thế hả? Chị bảo tôi phải làm sao với chị đây?” Giới hạn độ tuổi 22+ Không thích hợp với teen, mình khuyên teen đừng đọc. Bộ này gồm tuyển tập những điều bình thường nhất trong cuộc sống, rất nhẹ và giản dị thôi, không có đao to búa lớn gì cả, chuyện gia đình, hôn nhân, phản bội, ngoại tình, quanh đi quẩn lại có ông chồng bà vợ, mấy bóng hồng xung quanh, vài việc lặt vặt, vài người xung quanh. Hai vợ chồng nhà anh chị này, anh chồng không phải rau sạch nhé, cũng có lúc trái tim rung động trước cám dỗ như bao người đàn ông khác. Chị vợ thì cổ hủ lạc hậu khỏi nói luôn. Mỗi lần nhím kể sẽ là một chuyện nhỏ nhặt thôi, nên các nàng đừng thắc mắc vì sao chap ngắn nhé. Cái này thuộc thể loại tâm sự tản mạn gia đình xã hội, không thích hợp với những người yêu phong cách sôi động, cuồng nhiệt nồng cháy hoặc trẻ trung chưa lập gia đình. Viết ONGOING và viết theo cảm xúc cho nên không có thời gian ra chap cụ thể, có thể ba ngày, một tuần, cũng có lúc bế tắc thì cả tháng. Các bạn cân nhắc trước khi nhảy hố. P/S Lan Rua’s Story ~ Porcupine & Duck Family. Lồng ngực sao thấy nhói? Chị nhắm nghiền mắt, giả như đang ngủ. Anh đi ra, lấy chiếc gối, khẽ khàng nhấc đầu vợ đặt lên, kéo chăn tử tế rồi vội vàng rời động của anh nghĩa là sao đây?Làm việc xấu nên cảm thấy có lỗi với vợ?-“Thằng này nó là nguỵ quân tử thôi, thực ra nó nuôi vợ bé bên ngoài đấy, hai đứa nó còn có một thằng con riêng ba tuổi rồi cơ.”Lời anh Sáu lúc đó lại vẩn vương trong đầu khiến chị không tài nào mà chợp mắt được. Đồng hồ cứ điểm từng giây từng giây, cớ sao chậm đến thế?Anh đi tới tờ mờ sáng mới ghé qua nhà, bơ phờ xơ xác, ăn tạm bợ rồi vội vã tới công ty nên chị cũng chẳng kịp hỏi nhiều. Cả ngày hôm đấy chị như người mất hồn, đến tối thì ba chồng gọi điện nói ba câu được mấy con cá lăng bự lắm, tối nay cả nhà tụ chiều chị thoa chút kem cho đỡ hốc hác, đi đón hai bé rồi ba mẹ con đứng sẵn trước cổng chung cư chờ ba đón. Lũ trẻ ríu rít vì được về ông bà, anh có vẻ mệt mỏi sau một đêm thức trắng và một ngày làm việc dài, còn chị, lòng cũng héo mòn quặn thắt thân làm mẹ hai nhóc, là dâu của một đại gia đình lớn, cuộc sống này, đâu cứ phải làm theo cảm xúc là được?Vừa bước vào cửa đã ngửi thấy mùi cá thơm phức. Ông Hải tươi cười đón cháu đứa đi học ngoan không thế? Nhớ ông không thế?”-“Dạ, ngoan ạ. Nhớ ông nhớ bà nhớ tất cả nhà luôn ạ.”-“Ông ơi anh Khôi đâu ông?”-“Anh ở trên nhà…”Bé Khôi là con nhà bác Đăng, anh trai chồng chị. Thằng bé từ nhỏ đã tài năng hơn người, chỉ tiếc bị tự kỉ, chị cũng không hiểu sao anh chẳng nói mà Sò với Hến lại thích chơi với anh vậy, suốt ngày quấn quít không cô Hà dạo này đuỹ thế, lấy được chồng tốt phúc quá đi nhỉ?”Bác Thơm là chị cả, hết năm nay là sang bốn mươi hai. Kể ra bác cũng khổ, hôn nhân đổ vỡ lại không có con cái nên về ở với ba mẹ cũng gần sáu năm rồi. Nghĩ tới lại thấy thương nên chị không chấp nhặt lời nói của bác quê một cục, trông chẳng xứng với anh Hậu chút nào. Ít ra chị phải học chị Vân ấy.”Cô Thắm ngúng nguẩy, anh Hậu bực việc của mày đi, cả chị Thơm nữa, chị hơn nhà em chục tuổi mà phát ngôn như vậy nghe có được không?”-“Con người tôi nó thật thà chân chất, chẳng phải cô giáo như vợ chú mà giảo hoạt sang chảnh…”Chị Hà khẽ bấu tay ông xã, nháy mắt ý bảo bỏ qua. Anh Hậu vì thế cũng không tính toán ngày ăn với nằm không chán à, liệu liệu mà đẻ thêm đứa nữa đi.”Mẹ chồng chị nhắc nhở. Mẹ mong có cháu trai, ai cũng bé Khôi đích tôn rồi còn gì, bọn con kế hoạch rồi, dù sao Hà cũng là giáo viên, đẻ thêm người ta kỷ luật.”Chồng chị đỡ lời, cũng lẩn tránh được một vài ngày chứ đâu có ăn thua, mẹ và bác Đăng gặp nhau là khục khặc nên mẹ vẫn rất cương chứ, cùng lắm nghỉ việc ở nhà làm nội trợ.”-“Ôi dào, tất cả vào ăn cơm, nhanh.”Ba Hải ngắt lời. Mọi người không ai nói gì nữa, nghe lệnh vào mâm. Chị ngồi cạnh chị dâu. Mấy chị em nhà chồng, chắc chị thân với chị Vân nhất, có lẽ cùng cảnh ngộ làm dâu nên hiểu nhau sao?Mắt bác đỏ hoe, chắc lại cãi nhau với bác Đăng ăn đi con, cả con Hà nữa, hai đứa bay sao dạo này ba trông ốm quá. Thằng Hậu thằng Đăng làm chồng thế hả?”-“Hai chị sướng như tiên ấy, lấy đâu được người tốt như các anh con, ba cứ nghiêm trọng hoá.”Cô Thắm chen ngang, ba lườm cô, vừa gắp những miếng cá tẩm giềng nướng ngon nhất cho hai chị vừa mỡ cả nạc đấy ăn ngậy lắm, hai đứa có dùng được nước này không? Nếu cay quá ba pha nước chấm khác nhé.”-“Ba, ba chiều hai cô ấy quá sinh hư ra đấy.”-“Chị buồn cười nhỉ, bốn chục tuổi đầu đi xét nét vớ vẩn.”Ba Hải quát bác Thơm rồi quay sang hai ông con trai răn Hậu nghiêm túc ba không nói, nhưng thằng Đăng nhé, mày đừng tưởng ba già rồi không biết lên mạng đọc báo, liệu cái thần hồn đấy.”-“Ba thì, báo mạng viết vớ vẩn.”Bác Đăng biện minh, chỉ thấy chị Vân cười khẩy, bé Khôi cũng cúi gầm khó đợi đấy, tao mà bắt gặp tao chém tan mấy con đấy, tôi nghèo hơn các anh nhưng tôi không có sợ đâu nhé, người mẫu diễn viên gì cũng muối thành mắm hết.”-“Ha ha, ông bắt chước truyện cổ tích ông nha.”Bé Hến hớn hở nói leo làm cả nhà phì dào đàn ông chúng nó chơi bời tý làm gì đâu mà ông cứ nghiêm trọng.”Mẹ Mây bổ sung, ba Hải tức đập bàn đánh nói thế mà được à? Giờ tôi cũng ra ngoài chơi bời xem bà chịu được không nhé? Con dâu con gái gì chả là con. Hai thằng kia ba dặn rồi đấy, không nghe mai sau hối hận không kịp đâu. Đàn ông lăng nhăng về già chỉ có nhục thôi con ạ. Mày cứ nhìn mấy ông Tư ông Tám bạn ba xem, xem giờ mấy giằng mấy giuộc khổ như nào…”-“Rồi rồi ba, suốt ngày ba cứ nói hoài, ăn cơm đi ba, một vợ một chồng, bọn con hiểu hết rồi…”Anh Hậu giảng hoà, bác Đăng lẩm chú nói đúng, một vợ một chồng…nhưng nhân tình thì không thiếu…”Bác nói khá nhỏ, ba già nên không nghe rõ, chị Thơm cô Thắm cười tủm tỉm. Mặt bé Khôi tối đen, ba bé liền cười xuề quên chưa khoe với cả nhà nhỉ, Cún nhà con vừa được giải nhất toán cấp thành phố.”Ông Hải cười rạng rỡ lắm, chú Hậu rút ngay ví thưởng nóng, thím Hà xuýt xoa khen ngợi, chị Vân thấy vậy cũng mát lòng mát dạ. Không khí đang vui vẻ thì bà Mây lẩm dào, giải này giải nọ làm cái gì, nói cũng chẳng xong, có khi của lạ nhặt rơi ở đâu chứ chẳng phải dòng giống nhà này…”-“Mẹ!”Không chỉ bác Vân, bác Đăng cũng giận suýt hất cả mâm cơm xuống nhắc lại con nghe? Mẹ có giỏi mẹ nhắc lại lần nữa xem?”-“Á à, anh giờ ghê gớm nhỉ? Đại gia rồi nên về trả treo với mẹ anh thế hả? Thế mới nói có thằng con như anh không có còn hơn.”-“Vâng con cũng đếch cần nhé, từ bé tới giờ mẹ lo cho thằng này được chút nào không hay mở mồm ra là Hậu với chả Hoẹ. Chuyện nào ra chuyện đó đi, đừng có lôi cháu vào đây.”-“Anh…anh…ăn cháo đá bát mà…”-“Còn nữa, mẹ nói như vậy là xúc phạm vợ con, con không cho phép.”Bà Mây tức nghẹn họng, định đuổi hết, ai ngờ ông Hải cáu ầm ĩ. Mang tiếng làm chồng, ông không bênh bà thì thôi lại đi bênh lũ trẻ này ông Hải chấn chỉnh vợ, bên kia anh Hậu xoa dịu anh trai mãi mọi người mới nguôi nguôi cơn giận. Bữa cơm của đại gia đình cứ thế đến tối mịt mới xong. Ba Hải nói các con về sớm không tối, mẹ Mây bực bội ra chỉ thương con nhà người ta, chẳng thương con mình, cớ gì lần nào cũng bắt mấy đứa con gái dọn dẹp…”-“Có vài cái bát, không làm thì tôi làm, bà dở vừa thôi.”Thực ra bác với cô cũng đã lần liên hoan nào phải động chân tay. Chị Vân đề nghị thuê giúp việc mà ba không đồng ý, ba chồng chị cổ hủ lắm, luôn miệng bảo phí của trời, với lại ba mẹ còn khoẻ, bác Thơm cũng chẳng đi làm, suốt ngày ở nhà chả nhẽ mấy việc lặt vặt không làm được mà phải có người hầu?Chị và chị Vân biết ý mẹ chồng nên đều thay phiên nhau, lần này tới lượt chị, ba cứ ra vào sốt ruột nên chị đành nói chuyện linh tinh giải đừng lo, mai con dạy chiều.”-“Ừ, về giữ gìn sức khoẻ con nhé, gầy quá thôi.”-“Con kiêng giữ chồng mà ba, ba thật.”-“Cha bố nhà cô…”…Mãi tới tận mười rưỡi anh chị mới chào ba mẹ, anh bồng hai con đang ngủ ra xe, vẫn một bé trước một bé sau. Ông xã rất cao to nên trông lũ trẻ chỉ giống như cục bông nhỏ lúc lắc trên người ba thôi, rất chi là đáng người vợ lẽo đẽo theo chồng, nhìn cảnh ấy bất giác bao muộn phiền đều tan ngồi ghế sau với con nhé, anh sợ hai đứa ngủ say quá, nhỡ xóc một cái giật mình ngã thì khổ.”Chị vốn cẩn thận nên việc đó là điều hiển nhiên. Chỉ có điều nghe chồng căn dặn, sực nhớ ra anh thực sự là một người ba tuyệt cái ngày chị chửa ấy, hồi đó mới chỉ hai tháng thôi, nhà cũng chưa có điều kiện như bây giờ mà anh cứ bắt phải để anh đèo đi nào cũng như ngày nào, đều đặn như vắt chanh vậy. Còn nhớ có hôm trời mưa, hai vợ chồng chui chung cái áo mưa giấy bé xíu, lúc về anh cứ hỏi han áy náy bảo anh bất tài để vợ khổ con khổ. Ngẫm lại, thấy đúng là mẹ phúc vì con tới nhà, tắm giặt dọn dẹp xong cũng gần nửa đêm, chị nghĩ ra nghĩ vào, rốt cuộc lấy hết sức can đảm hỏi à, tối qua anh đi đâu vậy?”-“Mọi khi anh đi có bao giờ thấy vợ quan tâm đâu, hôm nay lạ thế?”Chồng đáp làm vợ hơi choáng váng, mãi sau mới cất tiếng dạ được. Ngay lúc ấy có tiếng chuông reo, anh bảo bà xã chờ chút, lát vào nói chuyện. Nằm bên trong, chị nghe tiếng thủ thỉ nho nhỏ, hình như còn nghe loáng thoáng cái gì mà hai mẹ con em ngủ đi, nhớ cho thằng bé uống thuốc đầy hiểu sao lòng chị thấy lạnh đến vậy, cả người cũng cứ run run như bị sốt. Vừa mong họ nói chuyện nhanh nhanh, lại vừa mong cuộc điện thoại kia kéo dài thêm một muốn biết sự thật, nhưng chị lại sợ đối ai hiểu cảm giác này? Ngẫm thấy ba Hến đúng là hâm nặng, người con gái tuyệt vời nhất thế gian ở ngay trước mặt thì chẳng thèm liếc lấy nửa cái, trong khi đó cái con ranh nhỏ xíu vắt mũi chưa sạch, đến tên họ dáng vẻ cũng chẳng biết mà anh cứ đợi đợi chờ chờ như kiểu yêu nhau bảy vạn chín nghìn kiếp nào nick của anh cũng sáng rất lâu, cứ thỉnh thoảng một hai tiếng lại thấy cập nhập trạng thái mới.“Em đâu rồi?”“Sắp tới kì thi học sinh giỏi quốc gia, hay em bận ôn?”“Ba mẹ cấm em online sao?”“Em có ốm không?”“oaihuongtimO472…imissu..”“Rất khó chịu…em biết không…anh muốn gặp em… nếu em online…có thể nào nhắn cho anh một tin được không… nếukhông…thì chỉ cần nhấn thích bài viết của anh thôi.”Bé với chả bú, chị Liên càng đọc càng thấy bực mình. Không lẽ nó bỏ bùa anh rồi hay sao? Cái loại độc ác bất nhân, cua trai chơi cho chán xong mặc xác người ta sống chết như nào cũng đếch thèm quan đàn cũ sập bố nó rồi, để điều tra tìm người khó như mò kim đáy biển. Ngẫm thấy tội anh quá nên chị đành liều mình lập lại cái nick của nó, chưa kịp bảo em bận học không lên mạng được nữa thì anh đã dồn dập nhảy vào hỏi han quan tâm tới dưng tim chị xao xuyến thổn thức khó tả, chẳng nỡ nói lời từ biệt, rốt cuộc đâm lao đành phải theo dịu dàng đáp lời, chú ý cách dùng từ, dấu chấm phẩy sao cho giống khi xưa chat với anh chị cũng vừa âm thầm post lại tất cả các bài viết lưu sẵn trong máy. Chính xác từng câu từng, anh chẳng mảy may nghi ngờ gì đêm chị với anh nói chuyện hăng say, ban ngàU mỗi lần “vô tình” gặp nhau chị đều cực kỳ tốt bụng, thương mèo yêu chó thích cây thoảng các bạn nam trong lớp về mà để quên bóng đèn phòng học sáng chị cũng lặng lẽ đi đằng sau tắt điện. Bọn nó ngoái lại chửi chị điên, chị dịu dàng bảo các bạn bây giờ ô nhiễm ngày một nặng, nếu mỗi người trẻ trong chúng ta có ý thức tiết kiệm năng lượng bảo vệ môi trường một chút thôi mình tin tình hình sẽ được cải thiện trong vài năm ấy, anh nhìn chị trìu mến ngày qua tháng lại, thời cơ chín muồi cũng tới, chị với anh hẹn gặp mặt. Khỏi phải nói anh sốc như nào, anh hỏi sao tưởng đằng ấy kém mình ba tuổi, chị bẽn lẽn trả lời con gái thích khai gian chút chút cho trẻ dai. Anh lại hỏi nghe cách nói chuyện trên mạng mình cứ tưởng tượng bạn là tuýp phụ nữ kín đáo nhẹ nhàng cơ, chị đáp văn phong viết và nói khác còn thắc mắc nhiều thứ lắm, nhưng chị chuẩn bị đầu ra đấy cả rồi nên giải thích trơn tru vô cùng. Anh cười ngây ngốc, anh bảo công nhận nhiều lúc mình cũng thấy bạn giống với người tâm sự hàng đêm, nhưng tại mình khờ quá chẳng đoán ra, không ngờ lại học cùng lớp thế này, âu cũng là cái hơi gia trưởng nhưng là mẫu bạn trai cực kù tốt, chị làm nũng, chị mè nheo, đêm khuya chị đòi ăn cái này cái kia anh lại lật đật dậy đi mua rồi đạp xe đem chí chị bắt anh xoá nick nghỉ chơi diễn đàn anh cũng chịu. Đó, anh yêu chị đến thế cơ mà?Ngày hôm nay anh nói vậy, chỉ sợ là dối lòng. Có khi nào do ba Hải ép không?Đúng rồi, chắc chắn là ông ấy, chắc chắn anh có nỗi khổ riêng. Chị xót ba Hến quặn thắt ruột gan, thỉnh thoảng đứng từ khu của mình bắt gặp ánh mắt anh, anh ngắm chị say đắm muốn gọi anh, chị biết anh cũng nhớ chị cồn cào, nhưng có vợ chồng Vân Đăng và ba Hải ở đó, anh đâu thể tùy tiện biểu lộ cảm xúc của như mấy phim cổ trang cung đấu ấy, tuy rằng anh rất mực yêu chị, thương chị, nhưng anh phải giấu đi, vì anh sợ mấy người kia biết sẽ hãm hại cứ yên tâm nhé, chị ở đây, nhất định sẽ ăn uống đầy đủ, tập trung chữa trị cho tốt. Mẹ Bi gửi nụ hôn theo gió cho người yêu rồi quay vào nghỉ rằng ba Hến đếch trông thấy gì sất, anh nói chuyện với gia đình một hồi thì quay vào thăm bà Hậu xin nghỉ phép dài hạn, ban ngày loanh quanh bên vợ ban đêm về ngủ với con. Nhiều lúc tụi nhóc cứ gọi mẹ làm ba não nề lắm, ai bảo trẻ con chóng quên?Cứ lát lát lại quay sang hỏi mẹ Hà đâu rồi, mẹ Hà về chưa ba Hậu, Sò nhớ mẹ quá rồi, Hến cũng thế, sao mẹ Hà không gọi điện về chúc tụi con ngủ ngon? Mẹ bận à ba? Mẹ bận thật hay mẹ ghét Hến Sò rồi?Con nhớ mẹ, chồng nhớ vợ, có tối ba ôm hai con, nịnh mãi dỗ mãi mà chúng cứ khóc lóc ầm ĩ cả lên. Mắt ba rơm rớm, ba xoa xoa lưng cho gái yêu, các nàng ấy gào khóc mệt quá thì ngủ thiếp trạng của mẹ Hà sang đến tuần sau đó mới có chút tiến triển, sáng sớm bác Vân đã gọi cho em sĩ vừa kiểm tra tổng thể cho thím Hà chú ạ, nhịp tim huyết áp dạo này rất ổn định, chỉ là tổn thương não hơi nặng nên vẫn hôn mê sâu. Giờ anh chị tính chuyển thím ra phòng VIP nghe chuyên gia bảo có khi chú thường xuyên vào tâm sự không biết chừng lại có tác động tích cực.”Ba Hến tay cầm điện thoại mà run run, xúc động mãi không thốt lên được lời nào cảBác ở đầu dâg bên kia sốt ruột bảo chú nhanh nhanh vào đi, ba Cún giờ phải ký hợp đồng quan trọng, tôi thì lát có hẹn với bạn cấp ba. Mãi chú mới vâng vâng dạ dạ, nghèn nghẹn cảm ơn chị dâu, bác phì cười cúp máy, dặn dò chồng ở lại viện còn mình thì vui vẻ sang khu C tìm vẫn vậy, vẫn hiền dịu ngọt ngào như thế. Vân bảo hôm nay Vân sẽ đưa Thủy tới quán cháo ếch ngon nhất Hà với Thủy buôn dưa rôm rôm rả rả, đôi bạn vừa mới xuống tới cầu thang thì thế nào đụng trúng mẹ chồng Vân. Mẹ lịch sự chào bác sĩ, liếc qua con dâu thấy ngứa mắt quá nên mẹ bĩu môi chỉ cái con mẹ thằng tự kỷ, lại váy mới túi mới. Có tiền sao không đi làm từ thiện đi? Sống mà không biết tích đức thì sau này về già đời chẳng có phúc đâu.”Chị Vân nghe hơi chối nhưng nể có chị Thủy nên không muốn gây sự, cứ thế kéo bạn ra xe, đi được một quãng rồi chị mới lẩm bẩm bà già đáng ghét. Chị Thủy thấy vậy liền quay sang an đừng bực, bà ta cũng thuộc dạng giống mẹ chồng mình thôi” Bà Mây quát con gái im miệng, anh Hậu cũng bực mình không kém, anh bảo chị ngụy biện, Liên thì có tội tình gì cơ chứ? Ngày xưa ghét Hà nhà em chị cũng suốt ngày nói xấu mẹ Hến Sò còn gì?-“Không phải đâu, cái Hà khác, cái Hà chị biết nó giỏi nhịn nên bắt nạt thôi, cái Liên này là cáo thành tinh đấy cậu ạ. Cậu nhớ vụ con cờ hó nó nhảy cầu tự tử không? Thực ra nó sợ chết bỏ mịa đi được ấy, doạ cậu thôi.”Chị ra sức giải thích, mà cậu không nghe chị. Cũng phải, mối tình đầu của cậu, kí ức ngày đó đẹp đẽ biết bao, nếu không tận mắt chứng kiến, cậu sao có thể tin?Cậu bị nó làm cho mờ mắt rồi, đến ngày biết chân tướng, có khi cậu chết đứng vì sốc mất. Giống như cái cách cậu đối xử với mẹ bây giờ đây ít ra mẹ còn là mẹ ruột của con Liên đó, nó chẳng có quan hệ máu mủ gì sất, để rồi xem, mày nhởn nhơ được đến bao giờ hả con?Lưới trời lồng lộng, đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma. Đến như chị tưởng đầu xuôi đuôi lọt rồi mà cuối cùng vẫn ăn quả đắng nữa là nó. Mẹ đánh mỏi tay thì dừng, chị Thơm ngã ngửa ra người chị, chỗ bầm tím chỗ ửng đỏ rớm máu. Những vết thương hằn lại thành hình thù đáng sợ, nó đau, nó xót đến tái nhớ lúc trước thím Hà cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự, rồi Hiến Sò oà vào lòng thím ấy, đứa thổi trán đứa xoa tay, tụi nó ríu rít hỏi han, tụi nó thương mẹ phát nhớ lắm cái khoảnh khắc ấy. Giá như, chị có một đứa con. Chị Thơm chợt cười vang, cười đến chảy cả nước mắt. Ác giả ác báo, chị chấp nhận, nhưng chị mong lắm đến cái ngày con hồ ly nào đó hiện nguyên ngày ấy, không biết cậu Phó Tổng Giám Đốc sẽ ê chề đến mức nào? Code giỏi lắm hả? Nghe bảo sáng tạo bao nhiêu game hot cơ mà, ký được cả tá hợp đồng, rốt cuộc vẫn bị một con nhãi nó qua thế đó, nực cười nhỉ?Cậu tất nhiên chẳng thèm đếm xỉa đến lời chị rồi, cũng mặc mẹ níu kéo khóc lóc, cậu lạnh lùng đi Hậu ra tới ngõ thì gặp ba Hải, hai ba con chào dì Minh rồi cùng tới bệnh viện thăm chị có chút hồi hộp, vừa gặp bác Vân đã vội hỏi nhà em sao rồi ạ, mẹ Cún cố giữ vẻ mặt thản nhiên, bảo ông Hào cũng vừa ở đây về, tình hình tốt chú Hến phấn khởi lắm, anh và ông Hải vào rồi bác Vân mới buồn buồn bỏ ra ngoài hành lang. Bác Đăng lẽo đẽo theo sau, vỗ vai vợ lặng lẽ thở dài. Vừa xong nhà anh nói dối cho ba với Hậu an lòng thôi, thực tế mới nửa tiếng trước thím bị co giật, mấy bác sĩ phải chạy xuống cùng lúc, doạ anh, chị Vân, ba Hào một phen khiếp vía, cứ tưởng đêm nay không qua được thật. May mà phúc Hải thăm con dâu một lát thì ra ngoài hỏi sao không để Hà nằm phòng VIP như ngày xưa ba ở cho gần gũi với người nhà? Bác Đăng gãi đầu gãi tai đáp cái này vấn đề chuyên môn con cũng không rõ nữa, hình như môi trường trong đấy tốt hơn, trong lành – tiệt trùng, ở ngoài thì nhiều bụi bẩn khí Vân đang nẫu ruột nghe chồng nói mà ngứa cả tai, tiệt trùng, nghe khác gì sữa tươi?Cái lão này suốt ngày chỉ biết gái gú, người ta chuyên gia từ nước ngoài về, nói dài như thế, phân tích hay là vậy mà qua tai trâu của ông ấy rơi rớt hết cả sĩ diện cho lão trước mặt ba nên bác không bẻ mà chỉ tâm sự cứ yên tâm, cái phòng đó sử dụng toàn thiết bị công nghệ cao, vận hành rất tốn kém, số lượng cũng có hạn, không phải bệnh nhân nào cũng đủ điều kiện để đăng ký. Thím yếu quá nên tụi con với ba Hào quyết định cứ đưa vào cho an tâm, mấy hôm nữa sức khoẻ ổn định hơn thì sẽ chuyển ra.”Ông Hải dặn dò Vân Đăng, bảo các con cố gắng giúp em nó, tiền nong không quan trọng, thiếu quá thì cứ bán nhà ba đi. Mẹ Cún cười khổ, vấn đề là tiền thì đã dễ giải ông chưa ăn gì nên hai vợ chồng bác chở ba ra ngoài làm bát phở. Ông hôm nay tình cảm khác thường, tự tay vắt chanh cắt ớt cho con trai hại bác Đăng sởn cả gai ốc, bác run run hỏi ba con lại làm gì có lỗi à?Ba rơm rớm nước mắt, ba bảo anh ăn đi, ba thương anh lắm, ba xin lỗi anh. Bác Đăng sốc, quay sang cấu tay bác Vân thì ba đang tính dằn mặt Đăng phải không? Nhưng dạo này Đăng có xì căng đồ gì đâu Vân nhỉ? Mình ở Mỹ suốt với Chó Cún mà?”-“Có, tối qua nhân tình của Đăng check in ở Mü, nàng còn post sờ ta tút ngọt ngào tình cảm lắm, thời điểm Đăng về tới sân bay hình như cũng bị chụp trộm, báo lá cải giật tít ầm ầm ấy, kiểu bắt gặp Đăng đưa người mẫu ra nước ngoài hẹn hò.”Bác Đăng lẩm bẩm thôi chết bỏ mịa rồi, ông Hải tai kém nên hỏi Đăng gọi gì ba hả con? Sao ba ngọt ngào lạ lùng thế? Đáng nhẽ ba phải hắt cả bát phở vào mặt bác mới đúng chứ?Ba bảo từ giờ ba sang nhà anh ở, bác Vân thủ thỉ chắc ba định giám sát Đăng đấy, bác Đăng bĩu môi xỉa lại, giám thì giám chứ Đăng sợ chó gì, phiền mỗi Vân phải chia giường thôi. Bác Vân lườm chồng rõ dài, bác Đăng nhìn vợ cười hề bệnh viện còn mỗi ba Hến trông là trông cho oai chứ vợ cũng đâu có cần anh trông đâu. Môi vợ nhợt nhạt hơn cả lúc nãy, chẳng biết có thật là tình hình tốt lên không?Anh muốn vào trong phòng đó quá, vào ngồi gần với vợ một chút, đứng chỗ này xa lắm, xin lỗi chỉ sợ vợ không nghe sai rồi. Vừa ngu vừa dại, tại anh. Vợ dặn con không được bếp xếp linh tinh, vợ nghĩ cho anh. Còn anh? Anh chỉ biết trách móc hờn dỗi vợ, chưa một lần, anh đặt mình trong hoàn cảnh của vợ để suy tại anh hết, nếu anh nghe vợ thì tốt biết mấy? Vợ sẽ chẳng phải chịu đau vợ nhỉ? Có khi bây giờ anh đang chở vợ với Hiến Sò đi ăn kem ấy chứ, đêm về ru con ngủ xong anh lại được ôm vợ, rúc vợ. Một giây mù quáng, một phút điên cuồng, là anh hại vợ ra nông nỗi anh mắng vợ, quát vợ, cũng chính anh đuổi theo anh giữ thang máy của anh…để vợ tuột khỏi tay anh. Đến giờ phút này đầy, anh cũng chẳng có tư cách gì mà phản đối khi ai đó yêu cầu anh ra ngoài một chút để hắn và vợ tâm sự tỵ. Nghẹn. biết làm sao? Là thanh mai trúc mã của vợ, là người cho vợ máu, anh chỉ đành lủi thủi ra thững xuống đến tầng hai thì tình cờ gặp mẹ Bi, mấy hôm đầu óc nặng trĩu quên chưa hỏi thăm chị, trông người gầy cũng tội nghiệp lắm. Chị Liên mò sang khu này để tìm người mà, gặp được rồi bụng khấp khởi mừng thầm nhưng mặt vẫn phải giả đò diễn thật run lẩy bẩy, đứng cũng không vững, ba Hến bất đắc dĩ phải dìu chị về phòng. Trên đường đi anh tâm sự rằng mọi chuyện do bác Thơm chứ không phải vợ anh, anh thay mặt bác xin lỗi Liên tức tím mặt, cố nén xuống rồi tươi cười ngọt ngào, chị bảo chị biết ngay mà, cái Hà không cố ý hại em Hến thở dài, đưa mẹ Bi về tới phòng anh mới ngập ngừng à…khi xưa chia tay em…anh lấy sự nghiệp, công việc để an ủi, để quên đi…nhưng ngày hôm nay đây…nếu không có cô ấy…anh cảm thấy…mọi phấn đấu…mọi cố gắng…và ngay cả sự tồn tại của anh cũng trở nên vô nghĩa.”Anh nói, anh của ngày hôm nay, đã chẳng còn là anh của năm hai mươi tuổi. Anh bảo, là anh thay lòng, tội lỗi anh gây ra cho chị, hẹn kiếp sau anh rồi, anh cứ thế quay lưng bước đi, để lại chị trong căn phòng lạnh lẽo sực mùi cuộc đã xảy ra chuyện gì? Những nhung nhớ da diết mãnh liệt, những cái ôm siết chặt đầy tình cảm, tiếng gọi mình ơi nghe sao thân thương, tình yêu của anh dành cho chị, bao la như trời cao biển rộng, sao có thể nói thay đổi một cách dễ dàng như vậy?Anh thương chị cũng khó khăn lắm mới tán đổ nhớ ngày ấy mới nhập học, anh quá nổi bật nên được khá nhiều bạn nữ để mắt thì chị tự nhận thấy mình cũng đẹp, không những da đẹp dáng đẹp mặt xinh mà còn rất cá có điều anh ngốc nghếch chưa nhận ra ánh hào quang tiềm ẩn của chị thôi. Hồi đó anh suốt ngày cắm đầu cắm cổ vào máy tính, lúc đầu chị còn tưởng chăm học, mãi sau mới biết ngoài học ra ba Hến còn có tật xấu là hay lê la lên diễn đàn giao lưu kết bạn bốn rình mò mãi mới ngó trộm được nick của anh. Chị lén lút lập một cái tài khoản mới âm thầm theo dõi anh. Xem lịch sử hoạt động mới biết anh follow đúng một người, chị cũng không biết tên con bé đó nữa, chỉ biết nó kém tựi chị ba tuổi, vậy nghĩa là vẫn còn đang học cấp có vẻ khác những con nhãi ranh cùng độ tuổi, tường nhà nó chủ yếu viết về những vấn đề như tiết kiệm năng lượng, giữ gìn môi trường xanh sạch đẹp và đặc biệt là kêu gọi mọi người bảo vệ động vật quý hay nhảy vào bình luận các bài viết của nó, nó cũng tích cực trả lời lắm. Anh khen nó lương thiện, anh bảo anh ước mai sau có người yêu ngọt ngào như nó. Mấy lần chị thấy anh xin tên xin ảnh mà con bé hình như thẹn nên nhất định không chịu đó chị thương thầm anh, ngày ngày lén lút xem bọn họ comment lên bài viết của nhau mà ức nghẹn cả họng. Chẳng hiểu sao chị rỗi hơi đến mức lưu từng bài, từng câu từng chữ của họ lại ghen quá hoá điên ấy. Rồi cũng chẳng ngờ sau này có sự cố, diễn đàn bị đánh không khôi phục được dữ liệu nên tầm hai chục ngày sau người ta thiết lập lại một diễn đàn mới nội dung giống hệt, chỉ khác tên miền thôi. Anh ngày viết mấy bài, ở cuối lúc nào cũng tái bút kysibongdem2705 đợi Oaihuongtim0472, kiên trì đăng online nửa tháng liền mà không hề nhận được tin tức của em ấy.

vì vợ là vợ anh chương 86